Mang bầu 8 tháng mẹ chồng vẫn bắt vào viện chăm chị dâu đẻ

Mai và Lan cùng mang thai, chỉ cách nhau chừng 1 tháng. Trong khi Mai được mẹ chồng chiều chuộng, đi làm về là chỉ việc ngồi vào bàn ăn, không động tay bất cứ việc gì còn Lan thì vừa về đến nhà đã cuống cuồng vào bếp chuẩn bị bữa tối, chậm một tí là bị mắng té tát ngay

– Mẹ xem thế nào, có hai đứa con dâu mà cứ bên trọng, bên khinh không được đâu, vợ con hiền chứ phải đứa khác sinh ra lắm chuyện từ lâu rồi.

– Anh lại còn đòi lên mặt dạy đời tôi cơ à? Giờ anh đội vợ lên đầu rồi?

– Con góp ý nhỏ nhẹ thế thì có làm sao mà mẹ phải ầm ĩ lên.

Thấy thái độ ấy của mẹ, Long chẳng buồn nói thêm gì nữa, chỉ lắc đầu đi thẳng lên phòng.

Long lấy Lan đã gần 2 năm nay. Vợ chồng anh sống chung trong căn nhà 3 tầng với mẹ và vợ chồng anh trai ruột. Vì chưa có điều kiện kinh tế nên họ chưa thể chuyển ra ở riêng được. Khổ nỗi Lan xuất thân từ tỉnh lẻ, gia đình chỉ thuộc dạng bình thường. Cô lại hiền lành, ít nói, không biết nịnh nọt ai bao giờ trong khi chị dâu Lan là Mai thì lại vô cùng biết cách đưa đẩy để lấy lòng mẹ chồng. Hơn hết là gia đình Mai giàu có, đã góp 600 triệu để xây cái nhà này. Đi đâu bà Phương cũng khen con dâu cả nức nở còn nhắc tới con dâu út thì giọng điệu mỉa mai:

– Cả ngày như ngậm hột thị trong mồm, tôi nói nó rát cả họng mà nó khinh khỉnh, có thèm đáp lời đâu, đúng là loại vô học.

Bà Phương nói là vậy nhưng sự thật thì không phải thế, tính Lan ít nói, không thích gây chuyện với người khác nên dù mẹ chồng có mắng chửi thế nào cũng im lặng, không cãi lại nửa lời. Bà không hiểu lại cho rằng con dâu coi thường, khinh mình.

Mai và Lan cùng mang thai, chỉ cách nhau chừng 1 tháng. Trong khi Mai được mẹ chồng chiều chuộng, đi làm về là chỉ việc ngồi vào bàn ăn, không động tay bất cứ việc gì còn Lan thì vừa về đến nhà đã cuống cuồng vào bếp chuẩn bị bữa tối, chậm một tí là bị mắng té tát ngay:

– Cô định cho cả nhà này nhịn đói à?

Chồng Lan thương vợ lắm, mấy lần anh đứng ra bênh vực vợ nhưng tình trạng cũng không khá khẩm gì hơn. Từ ngày vợ mang thai, anh làm thêm hết chỗ nọ đến chỗ kia để tích cóp tiền mua nhà bên ngoài.

Mọi chuyện chỉ lên đến đỉnh điểm vào cái ngày chị dâu Lan trở dạ, phải vào viện để sinh mổ. Cả nhà cuống cuồng đưa Mai đi còn Lan vì sức khỏe yếu nên không đi được. Mới qua một đêm, sáng hôm sau về nhà bà Phương đã bảo:

– Tôi bị bệnh khớp lại huyết áp thấp nên không được khỏe, chiều chị vào chăm nom cái Mai đi nhé.

– Thế anh Quang – chồng chị Mai đâu rồi hả mẹ?

– Nó xin nghỉ nhưng người ta bảo phải 1 tuần nữa mới được vì đúng đợt nhiều việc.

– Nhưng con bụng mang dạ chửa, giờ đến vác cái bụng này còn đi đứng khó khăn chứ nói gì đến chăm chị ấy?

Lan vừa cúi gằm mặt, vừa nói nhỏ nhẹ từng từ nhưng ngay lập tức bà Phương lại thay đổi thái độ, bặm môi, gằn giọng nghe đến khiếp:

– Chị cãi mẹ chồng đấy có phải không? Đã đẻ đâu mà không chăm được chị dâu hả? Lười chảy thây ra thế sau này bảo bố mẹ chị lên mà phục vụ lấy nhau nhá.

Lan đang đứng khóc rấm rứt thì đúng lúc ấy Long cũng về nhà:

– Em làm sao đấy?

Cô chưa kịp nói gì với chồng thì bà Phương đã bảo:

– Vợ anh nó lười, mẹ chồng bảo vào chăm chị dâu thì cãi chem chẻm ra, không có thì để bà già sắp chết này lại vào hầu hạ con cháu vậy. Cái loại này phải đuổi ra khỏi nhà, anh làm thế nào thì làm.

Vừa nghe thấy thế Long liền vỗ tay đen đét, quay lại bảo vợ với vẻ mặt vui mừng, hồ hởi lắm:

– Tốt quá, mình thoát nợ rồi em ơi.

Bà Phương hỏi lại con trai:

– Anh nói thế là ý gì?

– Con bảo mẹ này, mẹ từng mang nặng đẻ đau 2 lần rồi sao mẹ còn không hiểu? Vợ con mang bầu 8 tháng, bụng to thế kia rồi đi đứng, ăn uống còn khó khăn chứ nói gì vào viện bẩn thỉu, toàn mùi thuốc khử trùng thì làm sao cô ấy chịu nổi. Chị Mai sinh thì anh Quang với nhà ngoại chị ấy phải có trách nhiệm chính, làm gì có chuyện đùn đẩy cả cho vợ con. Nếu vợ con mà sức khỏe tốt, không mang bầu thì chẳng nói làm gì, mẹ không cần bảo cô ấy cũng sẵn sàng vào viện chăm chị dâu luôn.

– Anh… anh còn bênh vợ nữa à?

– Con không bênh, bấy lâu nay mẹ đối xử với vợ con thế nào con biết hết rồi. Bây giờ mẹ đuổi thì con xin đi.

– Anh lại chỉ được cái to mồm, giỏi thì cứ đi đi xem có chỗ nào mà ở không.

Long rút trong túi ra giấy tờ nhà rồi bảo:

– Con mua được nhà rồi, ngay bây giờ vợ chồng con sẽ đi luôn.

– Anh… anh…

Bà Phương tức nổ đom đóm mắt không nói được gì, cứ đứng trơ ra nhìn con trai và con dâu khăn gói ra khỏi nhà.

Ngồi lên xe taxi rồi Lan mới hỏi lại chồng:

– Anh mua nhà từ lúc nào đấy? Nói dối mẹ có phải không?

– Em nhìn kỹ đi, cách đây 1 tuần anh nói em đưa sổ tiết kiệm lấy tiền làm ăn nhưng thực chất là thêm vào để đi mua nhà đấy. Cả năm nay làm lụng vất vả, anh tích cóp được 1 khoản nên mua cái nhà trả góp, chỉ còn nợ 200 triệu nữa thôi thì mình trả dần dần. Anh định hôm nay về sẽ nói cho em bất ngờ nhưng mẹ lại…

Thấy vợ mừng quá, dựa đầu vào vai mình khóc, Long nhẹ nhàng bảo:

– Thôi nào, miễn sao vợ chồng mình sống với nhau vui vẻ, hạnh phúc là được, còn những chuyện mẹ chồng, nàng dâu đó đừng quan tâm nữa.

Ôm lấy vợ vào lòng, Long cười mãn nguyện lắm vì cuối cùng cũng thực hiện được ao ước được ra sống riêng của vợ. Từ bây giờ anh sẽ chẳng để ai động tới một sợi lông chân của vợ nữa.

Nguồn : bau.vn